Tiếng trống bước vào tiết học đã vang lên và bọn nó cũng bước ra khỏi cantin
Nó cùng cậu và nhii bước vào lớp thì nghe tiếng xì xào của cả lớp. Nó nhìn xung quanh thì như thấy mọi người đang đang nhìn nó bằng đôi mắt kì lạ. Nó ngơ người không biết chuyện gì đang xảy ra.
" ê mày " Nó thúc cô
" Tao biết mày định nói gì chính tao cũng đang không biết chuyện gì đã xảy ra"
Cậu nhìn hai cô gái trước mặt rồi nhìn quanh lớp. Mắt cậu bỗng dừng lại ở chỗ bàn của nó.
Cậu bước đến gần, đôi mắt lóe lên tia tức giận.
" Là ai? là ai đã làm chuyện này" Cậu lớn tiếng nhìn cả lớp, nó và cô giật mình. Nó bước đến nhìn lên bàn mình thì thấy những dòng chữ.
" Chính mày là người hại chị Nguyên Mẫn "
" COn nhỏ khốn nạn "
" Tụi tao sẽ không tha cho mày "
" Mày đi chết đi "
Nó đưa mắt nhìn những dòng chữ đó như đang khắc sâu vào đầu nó.
" Tại sao bọn nó quá đáng vậy" Cô nhíu mày nhìn vào cái bàn
Nó ngước mặt lên nhìn hai người họ rồi môi vẫn mỉm cười
" Không sao đâu để tao đi lấy khăn lau bàn" nó nói rồi bước ra khỏi lớp
" Nè Dii Dii tao đi với mày " Cô và cậu vội vã chạy theo
Nó chạy đi, đôi chân cứ chạy mãi. Bỗng nó đứng lại thì đã thấy trước mắt mình là một vườn hoa hướng dương.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cua-anh-vi-do-la-dinh-menh/2212108/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.