Thấp Thoáng cũng tới giờ ra về. Sau những giờ mệt nhọc cô và nó lê thê bước ra cổng.
" ê Dii Dii " đột nhiên cô bỗng la lên làm nó giật mình
" Hả hả " Nó ôm lấy quả tim (Lố quá:v)
" Hôm nay đi đến khu trung tâm mua sắm nhà tao đi " cô đá lông mà tỏ vẻ thích thú
" Để làm gì chứ? hôm nay tao mệt lắm rồi nhi ạ mày tha tao đi" Nó đưa bộ mặt đáng thương cầu xin
" Tha Tha cái gì mau xuống hầm xe lấy xe rồi 2 ta cùng chuẩn bị cho buổi cắm trại" cô vừa nói rồi lôi nó đi
Tại hầm Giữ xe
" nè chạy chậm thôi" nó bị cô kéo đến nổi sắp rụng cánh tay.
Cô phanh gấp làm nó xém ngã nhào ra phía trước. Theo dự đoán nó cứ nghĩ sẽ hôn phải mặt đất nhưng không nó được bàn tay rộng đỡ lấy.
Nó nhíu chặt mắt lại chờ đợi thì đã nghe giọng nói trầm nhưng dễ nghe
" Bao giờ mới chịu đứng lên?"
Nó từ từ mở mắt là hắn đang nhếch mép cười " anh.. anh " nó bật dậy thì nhìn thấy những người khác đang nhìn nó cười.
" Chào em Dii Dii đúng là có duyên thật nha" ken ghẹo nó
Nó nhanh chóng xoay mặt qua chỗ khác tự khóc thầm " Mất mặt thật là quá mất mặt rồi"
" Có sao không" yen đột nhiên bước tới
Nó giật mình quay lại cười gãi đầu " em không sao, cảm ơn anh"
" Lần sau phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cua-anh-vi-do-la-dinh-menh/2212086/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.