Sở cảnh sát gọi Minh đến để lấy lời khai, đồng thời cho cậu đứng xem cuộc hỏi cung nữ sát thủ:
“Cô tên gì?”
“Rose.”
“Tên thật?”
“…”
“Tại sao cô giết người?”
“Tôi ghét hắn ta.”
“Tại sao?”
“…”
“Cô có biết công dân không được tự ý sử dụng vũ khí không?”
“Biết.”
“Ông chủ của cô là ai?”
“Tôi không có!”
“Cô gái, tự thú tội sẽ được khoan hồng. Nếu cô không chịu khai ra, tội sẽnặng thêm. Qua điều tra, cô và nhà họ Vũ cũng như Tập đoàn GP chẳng cómột chút quan hệ nào cả. Cô nghĩ cô gánh được hết tội sao? Tội sử dụngtrái phép vũ khí, giết người, xâm nhập bất hợp pháp, đánh người thi hành công vụ.”
Sát thủ Rose im lặng, cúi gằm mặt, một lúc sau mới nói:
“Tôi muốn vào nhà vệ sinh một lúc, khi tôi ra sẽ khai hết với các anh.”
Mấy cảnh sát có mặt tại đó nhìn nhau do dự. Ở đây toàn đàn ông mà canhgác trước cửa phòng vệ sinh nữ thật không hay chút nào. Nhưng cô ta đãbảo khi ra sẽ khai hết, thật sự là rất khó xử. Cuối cùng, đội trưởngđành phải gật đầu.
Vừa ra đến cửa thì gặp ngay một nữ cảnh sát, cô ta nói sẽ dẫn tội phạm đi. Viên cảnh sát thấy thế mừng rỡ vội giaongay tội phạm cho cô ta, đồng thời cũng đi theo giám sát, nhưng đứng ởxa đó một đoạn. Anh ta thấy cả hai người cùng đi vào, nhưng hai mươiphút trôi qua vẫn không ra…
“Đội trưởng, có phải xảy ra chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cua-anh-bay-gio-va-mai-mai/2318855/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.