Editor: ღDuღ
Beta: Nana Trang
Chín giờ tối chạy đến trạm nghỉ của đường cao tốc thì xuống xe ăn cơm.
Ứng Khúc Hòa ăn hai miếng thì bỏ đũa xuống, đi vào trong xe. Tây Mễ cảm thấy Ứng Khúc Hòa thật hẹp hòi, chẳng phải một trò chơi thôi sao, còn buồn bực lâu như vậy?
Cô nói thầm một tiếng.
Trợ lý Chu Minh ở bên cạnh bới một chén cơm, nói: "Cô Tây, vậy là cô không hiểu rồi, ông chủ của chúng ta bị chứng OCD vô cùng nghiêm trọng, cung Xử Nữ điển hình, may mà tài nấu nướng của cô tốt, anh ấy mới miễn cưỡng dễ dàng tha thứ."
"Cho nên bên cạnh có một người có tài nấu nướng là chuyện hạnh phúc biết bao à." Tây Mễ cảm khái.
Ngoài trạm nghỉ, dưới đèn đường có mấy dì bán bánh mân nướng. Nghĩ đến Ứng Khúc Hòa không ăn gì, Tây Mễ mua hai cái bánh nướng, sau khi lên xe thì đưa túi giấy dai cho Ứng Khúc Hòa: "Nè, anh Ứng, anh ăn chút bánh lót dạ đi."
Ứng Khúc Hòa cúi đầu nhìn tạp chí kinh doanh, không ngẩng đầu lấy tay ngăn lại, "Không đói bụng."
"Ăn chút đi?" Tây Mễ lại đưa túi giấy qua, cái này khiến Ứng Khúc Hòa rất mất kiên nhẫn.
Chu Minh nhìn một màn này thì yên lặng cảm khái trái tim của người tuổi trẻ thật cao tận mây xanh, lá gan không hề nhỏ chút nào, lại ép ông chủ ăn thức ăn. Chu Minh nổ mấy, làm như không nghe thấy chuyện trong xe.
"Thật sự không ăn?" Tây Mễ thu tay lại, mở túi giấy, lấy một cái bánh còn nóng hổi ra.
Vỏ ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cong-thuc-mi-vi-tinh-yeu-cua-anh/23470/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.