Khán giả trong khán phòng nhốn nháo lên, ống kính chuyển qua bên Tây Mễ, trên bàn chỉ có lác đác mấy nguyên liệu.
Nấm dại đã làm xong, cũng lấy lòng đỏ trứng vịt muối ra, cũng đã chuẩn bị xong một nồi canh loãng.
Dân mạng lại bắt đầu bắn bình luận chế giễu:
"Mấy thứ này có thể làm ra được cái quỷ gì? Không phải là xào nấm dại, rau trộn với trứng vịt muối đấy chứ?"
"Tại sao máy quay lại quay cô ta? Nói không có hậu thuẫn tôi ứ tin!! Mau chuyển máy quay qua nữ thần cho tôi!"
"Bạn trên à, ấn phía dưới góc phải có thể tự động chuyển cảnh quay nhé."
"..."
Canh loãng này Tây Mễ nấu cả đêm, trừ gạch cua, đây là phụ liệu quan trọng nhất của cô.
Đây là chương trình trực tiếp, không hiểu sao bên ban tổ chức lại không có gạch cua, vì quá đột ngột, trong đầu Tây Mễ tự động hiện ra mấy chữ to: Gạch cua vô cớ mất tích, mùi vị canh loãng biến chất, nghi có người lén gian lận ở phía sau? *n^a!n)a%t&~g!!d~d~l~q~d*
Nghĩ đến điểm này, Tây Mễ nhanh chóng cầm muỗng nhỏ vớt một chút canh, đưa lên miệng nếm thử.
Cũng may mùi vị canh loãng không có vấn đề, sự thấp thỏm trong lòng cuối cùng cũng an tâm lại. Phần lớn ánh mắt của khán giả trong khán phòng và trên mạng đều hướng về phía Nam Tinh, đề tài thi đấu của cô ấy là: Vịt. Cô ấy muốn làm món vịt bát bảo hồ lô.
Trong ống kính, Nam Tinh dùng dao lấy xương vịt, giữ lại da vịt không bị phá hư, trong bụng vịt nhét tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cong-thuc-mi-vi-tinh-yeu-cua-anh/23466/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.