Editor: Nana Trang
Quý Đông Lâm gần như không kịp phản ứng, ngay sau đó, Tây Mễ ở trong ngực bị đối phương kéo đi.
Ứng Khúc Hòa bế ngang Tây Mễ lên, bước nhanh đi ra ngoài, trên người cô nhóc này nồng nặc mùi rượu, không biết đã uống bao nhiêu mới say đến mức này.
Mặc dù nhìn thấy tình huống không mấy lạc quan, nhưng anh tin Tây Mễ sẽ không làm chuyện khiến anh thất vọng.
Quý Đông Lâm đuổi theo đến đại sảnh khách sạn, nắm lấy vai anh: "Ứng Khúc Hòa, thái độ đó của anh là sao?"
Ứng Khúc Hòa thả Tây Mễ ở trên ghế sofa đại sảnh, xoay người nhìn cậu: "Cậu mang Tây Mễ đến khách sạn, cậu muốn tôi dùng thái độ gì với cậu?"
Anh đã cố gắng kiềm chế, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén chém người.
Quý Đông Lâm tóm lấy cổ áo sơ mi anh, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ứng Khúc Hòa, anh có biết tại sao Tây Mễ lại uống rượu không? Anh có biết Tây Mễ bị uất ức không? Anh có biết cô ấy không vui vẻ không? Anh có biết vừa rồi cô ấy say khướt ở ven đường, dáng vẻ ôm chân của người qua đường vừa khóc vừa cười ngốc cỡ nào không? Còn anh? Anh ở đâu? Nếu tôi là anh, tuyệt đối sẽ không để cho cô ấy chịu uất ức kiểu này đâu."
Cậu buông Ứng Khúc Hòa ra, nắm lấy tay Tây Mễ đưa cho anh xem: "Anh nhìn xem tay cô ấy đi, tự anh xem đi! Dấu móng tay, không thể là của Ulrica được? Đây chính là kết quả anh kiên quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cong-thuc-mi-vi-tinh-yeu-cua-anh/1879562/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.