Về tới thành phố, điện thoại lại reo lên liên tục, tiếng Diễm Oanh lại sang sảng dội vào tai:
- Tử Di! Nếu cô không đến đây trong năm phút nữa, tôi thề cô sẽ không thể sống sót qua ngày hôm nay!
- Nói cho tôi biết địa chỉ nhà cô để tôi còn đến! Sao cô cứ chửi té tát vào mặt tôi thế? Tôi đã làm gì nên tội? - Cô bực bội không thể kiềm chế.
- Có chuyện gì à? - Tú Long hỏi.
- À ừm, một người quen của em có chuyện. Anh có thể đưa em đến thẳng địa chỉ này được không? - Nói rồi cô chỉ vào chấm đỏ trên bản đồ điện thoại.
Tầm ba mươi phút sau, xe anh đỗ trước một căn biệt thự sang trọng, cô nheo mắt nhìn lại số nhà. Đây chính là nơi ở của Thiên Long ư? Toàn siêu xe đắt tiền đỗ hàng loạt trên sân, phải chăng đây chính là thú vui tao nhã của các đại gia? Bấy giờ cô mới được chứng kiến tận mắt.
Cô vươn người bấm chuông cửa, mấy giây sau đã có một bóng người lao nhanh từ trong nhà ra, mở tung cổng túm tay cô lôi xồng xộc đi. Tử Di chưa kịp phản ứng, Tú Long từ sau lưng lạnh lùng lên tiếng:
- Dừng lại.
Diễm Oanh cau mày lại nhìn Tú Long, trong ánh đèn đường lờ mờ không thể nhìn rõ khuôn mặt điển trai của anh, nhưng thân hình to cao lấn át người khác của anh đã khiến khí thế bừng bừng Diễm Oanh giảm đi đôi phần:
- Thứ gì đây?
Cô quay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-canh-hoa-luu-ly/1886318/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.