🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tử Di. Ngay lúc bế em trên tay, em có biết tôi đã nghĩ gì không? Tôi chỉ mong có thể đường đường chính chính mang em rời khỏi nơi đây, bảo vệ, chăm sóc em và cho em một cuộc đời ấm no. Nhưng tất cả chỉ có thế, tôi chỉ có thể đứngtừ xa nhìn em hạnh phúc.



Ngồi trên ghế sô pha, ôm chặt em trong lòng mà trái tim không ngừng rỉ máu. Trong lúc hôn mê mà em vẫn thì thầm tên tôi, từ đôi mắt nhắm nghiền khẽ chảy ra một giọt lệ, long lanh, trong suốt.



Bạn em quay trở lại, tôi đặt em trên ghế sô pha sau đó đứng ở một góc khuất, để cô bạn Hà Khanh và anh chàng Thiên Long dìu em đi khỏi quán mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.



Thiên Long chắc hẳn là người thích em nhiều lắm. Bởi lúc nào anh ta cũng quẩn quanh bên em, cản trở công việc tôi ngắm nhìn em hàng ngày. Tôi biết tôi không có quyền gì cấm cản cả, nhưng sao tôi thấy cả người nóng ran thế này. Anh đang ghen đấy Tử Di à...



Hôm ấy trở về nhà tôi đã uống rất say, ôm chầm lấy Thiên Thiên và hôn cô ấy thắm thiết, và đó cũng chính là lần đầu tiên tôi thân mật với cô ấy như vậy. Tất cả là do Thiên Thiên nói cho tôi biết. Không chỉ dừng lại ở đó, cô ấy còn khóc nấc nghẹn ngào và hét lên: ''Nếu đêm qua anh chỉ ôm và hôn em thôi thì em đã rất hạnh phúc, nhưng sao anh lại không cho em hạnh phúc lấy một lần? Lại gọi cái tên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-canh-hoa-luu-ly/1886316/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Em Là Cánh Hoa Lưu Ly
Chương 22: Ngoại truyện 2: Nên nhớ hay là quên?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.