Cô cứng đờ người, nhìn chằm chằm vào cái điện thoại trên tay cô bạn:
- Cậu có nhìn nhầm không?
- Nhầm là nhầm thế nào. Thực ra bọn tớ đã nghi ngờ từ lâu nhưng hôm nay nhìn thấy ảnh chụp mới dám tin!
Trong mấy tấm ảnh đều chỉ thấy được nửa khuôn mặt thoáng vẻ lạnh lùng của anh, tay trong tay tình tứ với một bóng hồng. Hai người đang cùng bước vào một nhà hàng sang trọng, chẳng may bị mấy tên paparazzi săn được.
Dù sao cũng tốt, có như thế cô mới bớt mơ mộng. Cô không có gì nổi bật cả, sao có thể gây sự chú ý với anh? Cô gái đi bên anh ngoại hình rất chuẩn, đúng vậy, họ rất đẹp đôi.
Tử Di từ nay sẽ yêu anh trong tiềm thức, trong những giấc mơ và trong quá khứ...
Cô trở về giường, vắt tay trên trán nằm nhìn trần nhà. Hai giọt lệ lặng lẽ trườn qua má cô rồi biến mất dưới làn tóc mây. Đầu cô hơi ngẩng lên để nước mắt chảy ngược vào trong, thế nhưng chỉ có nỗi đau chảy ngược vào trong. Lặng lẽ thấm sâu vào trong tâm can, ăn mòn trái tim yếu đuổi của Tử Di.
Cô đưa tay bật nhạc, để bản thân đắm chìm vào những giai điệu buồn...
Có yêu thương nào bỗng hóa thành ngọn gió lang thang sớm khuya...
Làm sao em thôi yếu đuối
Làm sao nước mắt cứ rơi
Nhiều lần chỉ mong được thấy bước anh về trong tiếng cười
Ngày bên anh còn như mới
Mà hơi ấm đã cũ rồi...
Anh không yêu cô, cho tới bây giờ cô đều rất rõ. Thế nhưng cô vẫn tự động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-canh-hoa-luu-ly/102900/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.