Trời đã rất khuya, sao lung linh giăng đầy trên nền trời huyền ảo.
Lâm Hạo mệt mỏi gấp văn kiện lại rồi nhẹ nhàng đặt lên chồng tài liệu cao ngất trước mặt.
Sau một hồi ngồi thẫn thờ trên ghế, anh đứng dậy bước đến nhìn ra cửa kính trong suốt nơi khung cảnh của cả thành phố hiện ra trong tầm mắt.
Xe cộ lúc này chẳng còn lại bao, ánh sáng rực rỡ vốn có từ các tòa nhà xung quanh đã vụt tắt đi gần hết.
Trong không gian vắng lặng, hình bóng anh càng trở nên cô đơn hiu quạnh giống như ngôi sao lạnh lẽo giữa bầu trời đêm.
Lâm Hạo còn nhớ tối hôm qua bản thân đã ngủ quên trong căn phòng bên cạnh. Trong giấc mơ, hình bóng của cô lại hiện ra, nhưng nó cứ chập chờn rồi lại biến mất.
Dù muốn dù không anh cũng phải chấp nhận…
Rằng giấc mơ đó chính là hiện thực được tiên đoán trước…
Rời khỏi nhà từ khi bình minh còn chưa ló dạng, giam mình ở công ty đến tận giờ này, Lâm Hạo đã cho rằng chỉ có cách đó, chỉ có vùi đầu vào công việc thì anh mới có thể tạm thời quên đi những bấn loạn trong lòng cũng như tránh né được việc Phương Ly sẽ nghi ngờ khi anh không gần gũi cô với tư cách một người chồng.
Nhưng cứ thế này đến bao giờ đây, anh rõ ràng là muốn gặp cô đến phát điên.
Hơn nữa…anh cũng là người hiểu rõ hơn ai hết, thời gian được ở bên cô không còn bao nhiêu…
Không còn lại bao nhiêu nữa…
Một cơn gió đột ngột thổi đến khiến Lâm Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803282/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.