Cô rụt rè đưa tay chỉ về tấm bảng to đùng phía trên, trời nhá nhem tối nên hơi khó nhìn nhưng hy vọng là anh nhìn thấy
"NHÀ TRỌ PHU THÊ"
- Cái tên độc đáo thật! - Ai đó không cần nghĩ ngợi liền phun ngay một câu
- Đây là lúc để bình phẩm tên của nó sao?
- "…"
- Đừng bảo anh không hiểu ý nghĩa nhé. Lúc trước em có đọc báo mạng, có nói nơi này độc nhất vô nhị luôn đấy, không phải vợ chồng thì không được vào đâu. Chúng ta một không phải vợ chồng, hai là không thể ở chung một…
_ẦM…
Bầu trời tối tăm chợt lóe lên tia sáng, tia sét đánh mạnh khiến cô hoảng sợ nấp vào người anh
- Dù sao thì chung phòng với anh thì vẫn an toàn hơn ở ngoài này bị sét đánh đúng không, vào thôi! - Anh ôm ngang người cô kéo thẳng vào
Hai cái này mà cũng có thể đem so sánh với nhau được sao???
- Cho VỢ CHỒNG chúng tôi một phòng!
- Hai vị…quả thật rất xứng đôi. - Cô tiếp tân không khỏi thốt lên, ở đây bao nhiêu năm mới thấy một cặp xứng như vậy.
Có nên nhờ họ chụp ảnh quảng cáo cho nhà trọ không ta?
- Hai vị có đem giấy đăng kí kết hôn hay gì khác chứng minh mình là vợ chồng không? - Quy định vẫn là quy định, cô tiếp tân lên giọng
Lâm Hạo lấy trong ví mình mang theo bên người ra hai bức ảnh đặt lên bàn
Phương Ly tròn mắt kinh hãi nhưng cố giấu.
Bức đầu tiên…hình anh và cô trong lễ phục cô dâu chú rể vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803232/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.