Hơi ấm của cô từng chút từng chút một truyền qua người anh, thấm hết vào trái tim anh.
Lâm Hạo có hơi bất ngờ về hành động của cô rồi cũng dùng hết sức để ôm chặt lấy cô, càng ôm cô chặt hơn, hai người cứ như vậy ôm nhau hồi lâu.
Cô ước gì mãi được trong vòng tay anh, ước gì anh và cô có được một kết cục mỹ mãn hệt như trong chuyện cổ tích, mãi mãi không rời xa nhau.
Có phải cô quá tham lam rồi không?
- Phương Ly, cuối tháng này em cùng anh đi dự đám cưới cậu Tân nhé!
- Em đi cùng anh á? Chỉ hai chúng ta?
- Ừ. Có người từng bảo nếu như một cặp đôi yêu nhau cùng đi dự đám cưới thì…- Anh nói lấp lửng như khơi dậy trí tưởng tượng của cô
Cô trong vòng tay anh khẽ ngẩng đầu lên, tò mò không thôi
- Thì thế nào?
- Thì…cặp đôi ấy nhất định sẽ sớm cưới nhau… - Lâm Hạo cười khẽ, hôn lên tóc cô, sau đó không nói thêm gì
Phương Ly sửng sốt một hồi, đột nhiên nghĩ đến điều gì, kinh ngạc hô lên
- Anh... là anh cố ý?
- Cố ý cái gì? Em đang nghĩ gì thế? - Anh trưng ra bộ mặt vô tội hỏi ngược lại cô
- Anh…còn nói là không có!
- Anh không hiểu em đang nói cái gì cả!
- "…"
Từ khi nào con người này lại mặt dày không biết liêm sỉ như vậy! Rõ ràng đang dẫn dụ cô vào tròng không thì khiến cô suy nghĩ linh tinh đây mà.
Nhưng cho xin đi, cô còn chưa đủ tuổi đấy.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803229/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.