Người phụ nữ đứng cách cả ba mấy bước chân mặc chiếc váy đen, áo khoác ngoài màu trắng, ưu nhã mà cao quý.
- Ân Ân, người lớn nói chuyện, em bịt hai tai lại cho anh!
Lâm Hạo vừa cất lên một câu là con bé ngoan ngoãn làm theo ngay.
Bà ban đầu nhìn chằm chằm gương mặt của hai người lớn một trẻ nhỏ, sau đó nhíu mày di chuyển xuống trang phục của cả ba rồi nhếch mép, ánh mắt lạnh lùng khinh miệt
- Thật không ngờ, có những người đúng là ngoài dự đoán, con trai tôi, thiếu gia Dương gia, giờ lại là….đến những minh tinh có nhan sắc của làng giải trí cũng không có loại "năng lực" này đâu.
Phương Ly im lặng cúi mặt, thoạt nhìn chẳng khác một con búp bê.
Nếu như là người nào đó nói câu này, cô nhất định sẽ thản nhiên mỉm cười đáp trả lại, nhưng tại sao cứ hễ mỗi lần chạm mặt Giang phu nhân, dường như có một sức mạnh nào đó biến cô thành người khác
Đôt nhiên có bàn tay to lớn của Lâm Hạo vươn ra nắm chặt tay cô giữ lại, bàn tay ấy ấm áp đến mức cô không ngờ đến được.
- Còn phu nhân thì không ngoài dự đoán, những lời phát ra từ miệng của bà chẳng có gì là hay ho cả! - Anh lên giọng như ăn miếng trả miếng, ánh mắt nhìn bà như thế nhìn thấy kẻ thù xuất hiện trong lãnh thổ của mình
- Cậu….
Giang phu nhân cố kìm nén cơn giận trong lòng ngực, mỗi lần nhìn thấy thằng nhóc này là khiến bà nhớ đến những chuyện cả đời bà hận không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803207/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.