- Chẳng phải chúng ta tới bữa tiệc sao? Sao anh lại dẫn em ra đây?
Ở khoảng cách gần thế này Phương Ly mới quan sát được trong sắc đêm, dưới ánh trăng phản chiếu thân ảnh anh trông đẹp như một vị thần, đẹp như không tồn tại.
Giọng nói hòa vào âm thanh sóng biển dập dờn trong làn gió đêm càng làm đầu óc cô mông lung.
- Bởi vì…em đẹp giống như nàng tiên cá trong truyện cổ tích vậy!
- Anh…nói cái gì thế! - Thần sắc cô ngượng ngùng e lệ, sau phút giây ngỡ ngàng liền tránh ánh mắt anh, cúi đầu nhìn xuống bờ cát
- Anh dẫn em ra đây là vì không muốn bất kì ai phát hiện ra em, cũng không muốn bất kì ai nhìn thấy dáng vẻ em lúc này, anh sợ rằng họ sẽ dùng mọi cách để cướp em khỏi anh.
Phương Ly tròn mắt nhìn anh, anh là đang ám chỉ điều gì? Là do cô ngu ngốc hay cố tình không hiểu?
Và hình như có cái gì đó sắp sửa xảy ra khiến cô lo sợ.
- Buổi…buổi tiệc sắp bắt đầu rồi…chúng ta mau đi đi kẻo trễ!
Cô vẫn cố giữ cho giọng nói thật bình tĩnh để viện lý do, sau đó nhanh chân đi về phía trước.
Nhưng cánh tay đã bị người đằng sau nắm chặt, rất chặt!
Một lần nữa cô lại bị ép phải đối mặt với anh.
- Trả lời anh biết đi! Em biết anh thích em, đúng không?
- Em…
Phương Ly cúi đầu, môi hơi mấp máy nhưng lại không nói nên lời, hoàn toàn không biết nên sử xự thế nào?
Giá mà cô vừa nghe nhầm hoặc đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803198/chuong-105-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.