Có lẽ ông trời nghe được tiếng kêu cứu của cô, đột nhiên hắn không giữ chặt cô nữa mà buông hẳn ra.
Toàn thân Phương Ly đau nhức không gượng dậy nổi. Trong mơ màng nghe có tiếng đánh nhau và tiếng bước chân của cả đám người vội vã chạy đi càng lúc càng xa dần.
- Em không sao chứ? Đừng sợ, anh đã đánh đuổi bọn chúng rồi!
Lại là anh…Phương Minh Vũ
Một chiếc áo khoác nhanh chóng được phủ lên người cô. Anh cúi người, dang hai tay nắm chặt lấy vai, định ôm cô vào lòng.
Phương Ly thần sắc không còn, nửa tỉnh nửa mê nhưng vẫn cố kéo đôi bàn tay đó ra.
Không hiểu sao anh cứu cô nhưng lại không mang đến cho cô cảm giác an toàn nào.
Mấy lần trước đâu có như thế này…
- Em thế này không được đâu, hay là để anh đưa em về nhà anh. Anh sẽ…
- Phương Ly.
Chưa kịp để Thiên Vũ nói hết câu thì Phương Ly nghe thấy đằng xa có tiếng gọi thật quen thuộc...
Dù đầu óc quay cuồng nhưng vẫn nhận ra được giọng nói đó.
Giang Tuấn không do dự lao đến thẳng tay xô Phương Minh Vũ té xuống đất rồi giơ một quyền xé gió đấm thẳng vào mặt anh và hét lên
- Mày đã làm cái gì?
- Tôi…anh hiểu lầm rồi! Tôi có làm gì đâu chứ!
Giang Tuấn dùng thêm một chiếc áo khoác khoác cho cô rồi quay sang hung hăng đạp lên người Phương Minh Vũ
- Nếu còn để tao thấy mày lảng vảng bên cô ấy thì tao sẽ không tha cho mày đâu.
- Dừng…lại…không…không phải…anh…ấy... - Âm thanh yếu ớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803190/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.