- A, anh hai với bạn gái về rồi kìa! 
/Nếu không chào người ta một tiếng thì vô phép quá. Chỉ là một câu chào thôi mà, đâu có gì./ 
Nhưng thực chất cái cô muốn là xem thử rốt cuộc người con gái như thế nào mà lọt được vào mắt anh. 
Nhất định, nhất định là hoàn hảo lắm! 
Phương Ly hít một hơi rồi thật chậm quay lưng lại, đầu cúi xuống, mở miệng trước 
- Xin chào, rất vui được gặp… 
Câu chào lập tức bị ngưng lại, hai đồng tử của Phương Ly dãn nở hết cỡ. 
Chẳng phải Ân Ân vừa bảo anh hai cùng bạn gái trở về, sao bây giờ trước mặt cô lại là… 
Đưa mắt nhìn ngang nhìn dọc một lượt nữa. 
Hết rồi! Nơi này còn ai nữa đâu! 
Từ từ đã nào…mắt rất to, người lại trắng… 
Đừng có bảo là…‼! 
- Cô có ổn không vậy? Đang chào NÓ đấy à? 
Lâm Hạo dùng ánh mắt kì lạ nhất để nhìn cô. Ở nhà này người cần chào thì chưa bao giờ thấy cô ta chào, giờ lại cúi đầu lịch sự đi chào… 
- Chị, đây là "bạn gái", từ nay sẽ ở nhà chúng ta. 
- "…" 
- Em đã nói rồi mà, "bạn gái" rất đẹp đúng không chị? - Ân Ân chỉ tay về vật thể màu trắng dưới sàn, đó là giống chó nhỏ có bộ lông mềm mượt màu trắng, đáng yêu vô cùng, con bé hồ hởi giới thiệu. - Nhưng mà đối với Ân Ân, trên đời này chị mới là đẹp nhất! 
- "…" 
Cô có nên vui vì lời nói của con bé không?‼ Không hề nhé! 
- Ân Ân, anh đã nói không được đặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803178/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.