Cuối buổi lễ hội, cô giáo chủ nhiệm của Ân Ân gọi ba mẹ con bé ở lại bảo có chuyện riêng cần nói, nào ngờ tên tiểu nhân phũ phàng đã "đá" cô ra rồi đóng sập cửa lại.
Hình như có gì đó bất ổn ở đây! Không phải anh ta để ý cô giáo rồi chứ!
Ngẫm kĩ lại, cô giáo vừa trẻ trung vừa xinh đẹp lại nhìn anh ta không rời mắt, cũng không đeo nhẫn chứng tỏ cô ấy vẫn chưa lập gia đình. Hai người họ…
Ý mà, sao cô phải quan tâm làm chi nhỉ?
- Dù sao hôm nay cũng đến với danh nghĩa là vợ người ta, vậy mà tự dưng người ta xem mình như kỳ đà cản mũi, bỏ mặc ở ngoài để vào nơi kín đáo nói chuyện riêng với cô giáo! - Thấy anh đi ra cô liếc nhìn anh khó chịu nói
Đôi mắt Lâm Hạo thấu đáo quét qua cô, khóe môi nâng lên một đường rõ rệt
- Bóng gió như vậy. Đừng bảo là cô ghen đấy nhé? Hay là có ý với tôi rồi?
Phương Ly ho sặc sụa một tràng
- Ghen…? Tôi thích anh chắc. Thôi thì anh bảo TẬN THẾ đến còn có lý hơn đấy!
- Tận thế có đến thì cũng đừng có mà thích tôi.
Vốn dĩ là một câu nhắc nhở nhưng với giọng điệu cứng rắn lại khiến cô hiểu thành một câu cảnh cáo, rằng đối với người có thân phận địa vị như anh thì một con bé như cô đừng mơ tưởng đến.
- Anh, chị, hôm nay Ân Ân rất vui, năm sau chúng ta lại cùng nhau tham gia lễ hội trường nha. - Ân Ân hướng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803139/chuong-51-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.