Phía đông chân trời xa mặt trời đỏ rực dần nhô lên, ban phát những tia nắng ban mai ấm áp thay thế hoàn toàn màn đêm lạnh lẽo ngự trị cả một đêm dài. 
Trong căn phòng màu hồng xinh xắn Phương Ly như con sâu cuộn tròn trong chiếc chăn bông say sưa trong giấc mộng đẹp cho đến khi có người lay lay chân mình. 
- Chị ơi, dậy đi, sáng rồi. 
- Hiểu Lam, mình biết rồi, mình chỉ ngủ 5 phút nữa thôi. - Phương Ly nói giọng ngái ngủ 
- Em tên Ân Ân, không phải Hiểu Lam, chị. 
Hả, sao là giọng trẻ con vậy, cô chợt nhớ ra điều gì đó rất quan trọng. 
- Ân Ân, mấy giờ rồi. - Phương Ly bật dậy giật mình hỏi con bé 
- Hơn 6 giờ rồi chị, anh hai bảo em gọi chị dậy chuẩn bị bữa sáng. 
Cô vội vã vệ sinh cá nhân xong thì bay nhanh xuống lầu đã gặp gương mặt u ám của ai đó đang ngồi ở bàn trước nhà nhìn cô 
- Sớm nhỉ? - Lâm Hạo cất tiếng chín phần là giễu cợt 
- À, hôm qua tôi ngủ khá ngon, xin lỗi. - Phương Ly hơi cúi đầu 
- Thế mơ thấy gì? 
- Đâu, để coi. - Cô nghiêng đầu cố nhớ lại 
- Cô tưởng tôi thật sự muốn biết cô mơ thấy gì à? Nhanh đi. - Lâm Hạo dường như hết kiên nhẫn 
Tên này rõ ràng là đang chế giễu cô mà, tại sáng mới ngủ dậy còn mơ màng nên người ta không phản ứng kịp chứ bộ. 
Phương Ly tức tốc chạy vào bếp chuẩn bị bữa sáng. 
Hy vọng duy nhất trong căn nhà này chính 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803092/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.