Phương Ly mơ màng mở mắt ra, phát hiện mình đang ở một nơi nào đó như nhà kho, xung quanh mọi thứ lộn xộn bẩn thỉu.
Cô cố vùng vẫy nhưng không ăn thua, thì phát hiện cả người mình đang bị trói bởi dây thừng trên một chiếc ghế.
- Em gái cuối cùng cũng tỉnh rồi.
Hai người thanh niên lạ mặt đang đứng đó nhìn cô cười cợt nhã
- Các người là ai, sao lại bắt tôi đến đây đi, mau thả tôi ra. - Phương Ly cất giọng hoảng hốt
Cô cố gắng lục tung trí óc xem mình đã làm gì đắc tội với dân anh chị như vậy. Chẳng lẽ là liên quan đến tên Lâm đại nhân đó.
- Em gái đừng trách anh, bọn anh cũng chỉ là cần tiền thôi, có trách thì trách em ngu ngốc lại đi đắc tội em gái giàu có.
Em gái giàu có...người giàu có trong trường ghét cô nhiều vô số kể, nhưng Phương Du là cái tên đầu tiên hiện lên trong đầu.
Nhưng đã dàn cảnh đuổi cô đi, vu oan giá họa cho cô rồi cô ta vẫn chưa hả dạ sao?
- Thế nào, cô em có đoán được là ai không? - Một tên như đang đùa giỡn với cô
Đoán được thì đã thế nào, bây giờ điều cô muốn là thoát ra khỏi chỗ này không phải là tìm kẻ chủ mưu.
- Có ai không, cứu tôi với.
Tên tóc vàng vừa bóp chặt hai bên gò má của cô vừa cười nắc nẻ
- Anh nói em nghe, nơi này vắng vẻ đến mức em có la đến sáng cũng không có người đâu, hôm nay em ngoan ngoãn nghe theo bọn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803090/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.