- Con Phương Ly kia mày chết ở đâu rồi, xuống đây tao bảo!
Buổi chiều khi đang học bài thì Phương Ly nghe tiếng gọi thất thanh từ lầu dưới, cô nhận ra ngay không ai khác là tiếng bà quản gia.
Cô liền lật đật từ trên lầu chạy xuống, vội vàng đến nỗi trên tay còn cầm nguyên quyển vở bài học. Hốt hoảng chưa kịp giấu ra sau lưng đã bị bà quản gia giật lấy rồi ném mạnh xuống sàn như thể nó là thứ gì rất đáng ghê tởm, sau đó mắng cô xối xả
- Mày có tai không hả, nãy giờ tao gọi khản cả cổ mày trốn đi đâu vậy... cả ngày đều không thấy mặt mũi, mày trốn trên đó ngủ hay làm gì? Nói mau.
- Dạ con không có ngủ…con…
- Mày không ngủ, vậy việc nhà nhà tao giao làm hết chưa? - Bà Tâm nghiến răng hỏi
- Dì đâu giao cho con việc gì đâu ạ?
- Lỗ tai mày để trang trí à? Trước khi đi tao bảo mày ở nhà lau nhà, rửa chén, giặt quần áo, nấu cơm chiều rồi dọn dẹp thôi mà mày vẫn chưa làm hả...mày…
Bà hầm hầm hổ hổ tiến đến xách lỗ tai của cô nhéo một cái rõ đau rồi cứ thế không chịu buông ra.
- A, được rồi con sẽ đi làm ngay.
- Lát tao quay lại kiểm tra, mày còn chưa làm thì chết với tao. Cái đồ ham ăn lười biếng, vô tích sự, còn học để mà làm gì. - Bà quản gia trừng mắt rồi bỏ đi
Phương Ly xoa xoa lỗ tay đỏ ửng đau rát của mình, lúc nãy trước khi đi ra ngoài rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803086/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.