Cảnh Hảo Hảo tất nhiên hiểu câu nói này của anh ta có ý gì. Điều này có nghĩa là... tối hôm ấy, cô sẽ chính thức trở thành người phụ nữ của Thẩm Lương Niên.
Không đợi cô nói thêm, Thẩm Lương Niên quay đầu sang cô nói bằng giọng sâu xa: "Hảo Hảo, em không biết anh đã chờ mong ngày này bao lâu rồi đâu. Cuối cùng anh cũng ôm được người đẹp về rồi."
Dù hai người đã ở bên nhau bốn năm nhưng cô vẫn bị sự ám chỉ lộ liễu của anh ta làm cho lo lắng không yên. Cô đỏ mặt đánh anh: "Lương Niên, anh nói linh tinh gì thế!"
Anh ta thừa dịp nắm chặt tay Cảnh Hảo Hảo, ngón tay cô mềm mại như không xương khiến Thẩm Lương Niên say mê.
"Anh có nói linh tinh gì đâu. Hảo Hảo, trước đây em vẫn còn nhỏ anh không đành lòng động đến em nhưng thực ra, suốt hai năm qua nhìn em ngày càng trưởng thành, anh kìm nén rất khổ cực. Nếu không vì tôn trọng em thì có lẽ anh đã chén sạch em từ lâu rồi."
Mặt Cảnh Hảo Hảo càng đỏ hơn, cô vờ giận dỗi quay mặt đi che giấu sự ngại ngùng của mình.
Thẩm Lương Niên nhìn qua kính chiếu hậu, thấy dáng vẻ phồng má của Cảnh Hảo Hảo đáng yêu như búp bê Barrie, không nhịn được cúi đầu xuống day cắn ngón tay cô nói khẽ: "Hảo Hảo, sau sinh nhật, em dọn đến chỗ anh nhé?"
Cảnh Hảo Hảo biết, Thẩm Lương Niên muốn cô đến sống cùng anh ta. Thực ra, ngay từ khi mới nếm trải tình yêu nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3125069/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.