"Không phiền đâu, đúng lúc chị đang buồn chán vì ở nhà một mình thì cô gọi đến."
Phương Lộ dừng lại giây lát rồi nói tiếp.
"Nói đi, Hảo Hảo! Cô gọi cho chị đêm hôm khuya khoắt thế này, cần nhờ chị giúp gì à?"
"Đạo diễn Phương, đúng là không chuyện gì có thể giấu được chị cả."
Cảnh Hảo Hảo khẽ cười nói.
"Vậy thì em không khách sáo với chị nữa. Gần đây, chị đang chuẩn bị cho một bộ phim mới đúng không?"
"Đúng vậy, địa điểm quay phim là một thị trấn nhỏ ở Vân Nam. Lúc đó, chị có gọi hỏi cô có rảnh đến thử vai không nhưng cô bảo sắp kết hôn nên không định nhận phim trong vòng nửa năm mà, sao giờ lại quan tâm rồi? Không định kết hôn nữa à?"
"Có thể… phải hoãn lại việc kết hôn một thời gian vì dạo này Lương Niên hơi bận."
Cô nói qua loa chuyện của mình rồi tiếp tục đi vào chủ đề chính: "Cho nên bây giờ em đang rất rảnh rỗi đây. Mấy hôm đạo diễn Trương có gọi mời em đóng phim điện ảnh nhưng em lại xui xẻo bị trật chân. Bây giờ chân em khỏi rồi, phim của chị không có cảnh đánh nhau nên em định hỏi xem chị có vai nào thích hợp cho em không?"
"Hảo Hảo, không phải là chị không muốn giúp cô nhưng phim đã chọn xong diễn viên rồi, chỉ còn lại mấy vai nhỏ mà thôi. Chị không nỡ để cô diễn mấy vai đó, chị sẽ cảm thấy tội lỗi chết mất."
"Không sao đâu chị, bất kể là vai gì, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3125027/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.