Lương Thần im lặng chốc lát, sau đó chỉ "ừ" khẽ một tiếng.
Cảnh Hảo Hảo cầm điện thoại, trong lòng chợt căng thẳng. Cô đợi mãi vẫn không thấy Lương Thần nói gì thêm, đành khẽ khàng nói: "Vậy tôi cúp máy đây!"
"Ừ!"
Lương Thần đáp bằng giọng mũi.
Cô lại đợi thêm một lúc nữa mới vội vàng nói một câu: "Tạm biệt!" rồi cúp máy luôn.
Lương Thần đứng trước tấm kính thủy tinh, nghe tiếng "tút tút tút" phát ra trong điện thoại di động. Anh nhìn ra bầu trời xanh trong vắt xen lẫn những áng mây trắng bồng bềnh của thành phố Giang Sơn, tâm trạng bỗng trở nên bình ổn trở lại.
Anh đứng hồi lâu, mãi đến khi thư ký từ phòng họp đi ra, cẩn thận nhắc: "Tổng Giám đốc Lương, mọi người đang chờ anh để tiếp tục điều hành cuộc họp."
Lúc này Lương Thần mới chậm rãi quay lại gật đầu với thư ký rồi lại xoay người ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nơi một chiếc máy bay đúng lúc bay ngang qua. Anh nhét hai tay vào túi, nhìn theo chiếc máy bay đến khi khuất hẳn mới quay trở về phòng họp như không có gì xảy ra.
***
Trong kịch bản lần này của Phương Lộ, Cảnh Hảo Hảo còn không được tính là vai nữ phụ thứ ba thứ tư gì, cô chỉ vào vai một nha hoàn theo hầu bên cạnh nữ chính mà thôi.
Lúc nhận được kịch bản, cô đã xem sơ qua lời thoại của mình. Mỗi tập cô đều có một hai câu thoại nhưng xem tiếp một lúc mới phát hiện, hơn nửa nội dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3125010/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.