Lời của Lương Thần như một nhát dao đâm mạnh vào tim Cảnh Hảo Hảo. Cô siết chặt vô-lăng, đè nèn một lúc lâu mới lên tiếng: "Tôi biết rồi…."
"Hảo Hảo, nghe giọng điệu của em, em không cam lòng đúng không?"
Lương Thần ở đầu dây bên kia nhẹ nhàng hỏi.
Cô sụt sùi nói: "Không có."
"Tốt nhất là vậy… Hảo Hảo, em cũng đừng trách tôi. Cho dù không có tôi, em và Thẩm Lương Niên sớm muộn cũng phải chia tay thôi…"
Nói đến đây, Lương Thần thoáng dừng lại, cuối cùng đổi qua đề tài khác, ngữ điệu vừa thoải mái vừa dịu dàng: "Được rồi, tôi không quấy rầy em tham dự hôn lễ của người khác nữa, em chơi vui vẻ."
"Ừm."
Cảnh Hảo Hảo đáp lời, đợi anh cúp máy.
Đầu dây bên kia im lặng một lúc, giọng anh lại vang lên: "Tối nay, tôi sẽ bảo tài xế đến nhà đón em."
Nghe vậy, Cảnh Hảo Hảo liền nhớ đến cảnh tượng anh điên cuồng ép buộc mình đêm qua, cô hơi co rúm người, nói khẽ: "Tôi hơi mệt, tối nay, có thể nào…"
Anh lập tức lạnh lùng ngắt lời cô: "Hảo Hảo, em đừng tưởng tôi không biết ngày mai em phải bay đến Vân Nam. Chuyến này em phải đi cả một tháng, em nghĩ một lần đêm qua đã thỏa mãn được tôi rồi sao? Nếu đã đồng ý cuộc trao đổi này với tôi thì hãy bày tỏ chút thành ý đi, em nghĩ tôi dễ bị lừa đến thế à?"
"Được rồi, cứ vậy đi."
Anh không đợi cô lên tiếng đã nói thẳng, "Nhớ chiều nay phải chia tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3124965/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.