Khó khăn lắm mới đợi đến sinh nhật hai mươi tuổi của cô thì cô lại đến tháng, hai người lỡ mất thời gian nhưng anh thầm nghĩ, cũng chỉ muộn vài ngày thôi, ngờ đâu cô lại đi Vân Nam.
Chuyến đi này của cô kéo dài hơn hai tháng, chiều hôm nay, rõ ràng cô đã nhận lời nhưng đến tối lại mãi không thấy người đâu.
Từ khi Cảnh Hảo Hảo đi Vân Nam vào sinh nhật hai mươi tuổi của mình, Thẩm Lương Niên đã bắt đầu hơi hoài nghi. Có phải cô vốn không muốn giao bản thân mình cho anh không? Đêm nay, cô thất hẹn, anh càng thêm khẳng định, cô thật sự không muốn trở thành người phụ nữ của Thẩm Lương Niên anh…
Càng nghĩ, Thẩm Lương Niên càng thêm bực bội. Anh ra ngoài ban công, nhìn ánh đèn sáng rực bên ngoài cửa sổ, lấy di động ra, gọi cho Cảnh Hảo Hảo lần nữa.
Điện thoại cô vẫn tắt.
Anh siết chặt di động, cơn giận âm ỉ trong lồng ngực, không ngờ di động lại đổ chuông.
Anh vui mừng nghĩ rằng Cảnh Hảo Hảo gọi đến, vội cúi đầu xuống nhìn, lại thấy hai chữ "Ôn Noãn".
Thẩm Lương Niên thất vọng rũ tay xuống nhưng di động trong tay vẫn vang lên không ngừng.
Khi Kiều Ôn Noãn gọi đến cuộc thứ ba, Thẩm Lương Niên mới hậm hực nghe máy: "Tiểu Noãn, không phải anh đã nói với em, chúng ta đã kết thúc rồi, em đừng liên lạc với anh nữa sao?"
Đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu.
Thẩm Lương Niên ý thức được vừa rồi mình hơi nóng nảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3124955/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.