Cảnh Hảo Hảo vẫn bận tâm về tin nhắn weibo của Thẩm Lương Niên nhưng lại không dám trả lời trước mặt Lương Thần, thế là về phòng ngủ được một lúc cô liền chạy vào nhà vệ sinh.
Cô ngồi xổm trên bồn cầu, tức tốc lấy di động ra, mở ứng dụng weibo, vào thẳng phần tin nhắn riêng do Thẩm Lương Niên gửi đến, thấy bên trong có đến mấy tin nhắn.
"Hảo Hảo, anh đây, anh rất lo cho em."
"Hảo Hảo, em đang ở đâu? Giờ anh đến tìm em có được không?"
"Hảo Hảo, sao em không lên tiếng vậy?"
"Em out rồi à?"
"?"
Cảnh Hảo Hảo cố nén sự xáo động trong lòng mình xuống, ngón tay nhẹ nhàng gõ một dòng chữ: "Lương Niên, anh còn ở đó không?"
Tin nhắn gửi đi chưa đến nửa phút đã nhận được hồi âm: "Hảo Hảo, rốt cuộc anh cũng đợi được em rồi."
Cảnh Hảo Hảo nhìn dòng chữ này, hốc mắt lập tức nóng lên. Khoảng thời gian qua, một mình cô ở trong biệt thự của Lương Thần, những lúc rảnh rỗi lại nhớ đến Thẩm Lương Niên, nghĩ cách để liên lạc với anh. Lương Thần nói, chỉ cần cô nghỉ ngơi cho thật tốt, anh sẽ trả di động lại cho cô, thế là khoảng thời gian đó cô liều mạng uống sạch những món bổ dưỡng mà dì Lâm đưa đến, dẫu mỗi khi uống vào, cô lại nôn hết cả ra. Sau đó, sức khỏe của cô đã khá hơn, Lương Thần vẫn không có ý định trả lại di động cho cô, cô chưa kịp lên tiếng đòi lại đã biết được tin Thẩm Lương Niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3124842/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.