Editor: Nguyetmai
Bữa tối, Cảnh Hảo Hảo một mình dùng bữa ở phòng ăn, Lương Thần bảo người làm đưa thức ăn lên phòng sách. Cô ăn xong nhưng anh vẫn ở trong phòng sách chưa ra ngoài.
Cô ra sân tản bộ một lúc rồi về thẳng phòng ngủ, vừa xem phim truyền hình buổi tối vừa nhắn tin weibo với Thẩm Lương Niên.
***
Từ ngày liên lạc được với Cảnh Hảo Hảo, Thẩm Lương Niên vẫn luôn túc trực trên weibo 24/24.
Vừa trả hết nợ, giải quyết được mối lo về sau, anh một lòng muốn dồn hết tâm tư cho sản phẩm mới của mình.
Những năm qua, anh vẫn không ngừng phấn đấu vươn lên từ tầng lớp thấp nhất nên tăng ca đã trở thành chuyện thường ngày, tối nay cũng không ngoại lệ.
Đến tám giờ rưỡi, Thẩm Lương Niên mới tạm dừng công việc, lại thấy tin nhắn của Cảnh Hảo Hảo trên điện thoại, mọi mệt mỏi lập tức biến mất sạch sẽ, vui vẻ trò chuyện với cô.
Không biết Cảnh Hảo Hảo ở bên kia điện thoại đang làm gì, đợi rất lâu vẫn không thấy cô trả lời tin nhắn.
Thẩm Lương Niên nghịch điện thoại trong tay.
Phòng làm việc vốn yên lặng như tờ chợt vang lên tiếng gõ cửa, anh liếc qua điện thoại trước, không có thông báo tin nhắn mới đứng dậy ra mở cửa.
"Sao em lại đến đây?"
Mở cửa ra, anh sửng sốt khi nhìn thấy Kiều Ôn Noãn.
"Đúng lúc em đi ngang qua công ty anh, thấy phòng làm việc của anh còn sáng đèn thì biết ngay anh còn đang tăng ca nên đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3124820/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.