Editor: Nguyetmai
"Không phải đâu cậu Thần, cô Cảnh đi ra ngoài một mình…"
Dì Lâm còn chưa dứt lời, Lương Thần đã đóng mạnh tập tài liệu lại, giọng bỗng chùng xuống: "Cả đám các người làm sao vậy? Có mỗi một người cũng không trông chừng được?"
"Không… không phải… Có một cô gái đến tìm cô Cảnh, không biết đã nói gì với cô ấy, cô ấy nghe xong liền chạy vội về phòng thay quần áo. Chúng tôi không kịp ngăn cản, cô ấy đã lên xe người ta đi mất rồi."
Cô gái?
Lương Thần nhíu mày hỏi: "Cô gái đó lái xe đến?"
"Vâng!"
"Đi xem camera trước cổng, xem biển số xe của cô ta là bao nhiêu rồi báo lại với tôi."
Anh nói xong thẳng tay dập máy.
***
Khoảng hai phút sau, di động của anh lại vang lên, dì Lâm gửi biển số xe đến.
Anh chuyển tiếp biển số xe cho trợ lí của mình, nhấc điện thoại bàn trong phòng làm việc, bấm một dãy số, đầu bên kia vừa nhấc máy, anh nói ngay: "Điều tra xem chủ xe mang biển số này là ai!"
Lần này, anh không đợi trợ lí trả lời đã dập máy luôn.
Qua thêm khoảng mười phút, điện thoại bàn của anh vang lên, anh không do dự bắt máy lên ngay: "Tổng Giám đốc Lương, chủ nhân của biển số xe kia là một cô gái tên Kiều Ôn Noãn."
Chân mày anh nhíu chặt hơn.
Kiều Ôn Noãn?
Cô ta tìm Cảnh Hảo Hảo làm gì?
"Tra xem bây giờ xe cô ta đang ở đâu."
"Vâng, Tổng Giám đốc Lương!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3124721/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.