Editor: Nguyetmai
Hai người chạm mắt nhau, đáy mắt Lương Thần không giấu nổi sự kinh ngạc, còn Cảnh Hảo Hảo lại bị sự kinh ngạc kia của anh làm cho ngại ngùng, đành nhẹ giọng: "Cơm tối đã chuẩn bị xong rồi, anh mau vào ăn đi." Dứt lời, cô vội vàng đi thẳng vào phòng ăn.
Khi Lương Thần rửa tay xong tiến vào phòng ăn, người giúp việc đã bê các món lên bàn. Hai người vẫn yên lặng dùng bữa như mọi ngày. Dùng bữa xong, dì Lâm bảo người mang món tráng miệng lên.
Dù Cảnh Hảo Hảo đã học cách làm những món này, nhưng đây lại là lần đầu thực hành, phần hình thức trông rất ổn nhưng khi chính cô nếm thử mới phát hiện mấy món này có chút ngấy. Cô đặt thìa xuống, ngượng ngùng: "Hình như là không ngon lắm."
"Vậy sao?"
Lương Thần rất tự nhiên nhấc thìa lên, nếm thử. Mày anh hơi nhíu lại nhưng rất nhanh đã giãn ra, nhanh đến không ai kịp nhìn thấy. Anh yên lặng cúi đầu ăn sạch sẽ món chè xoài bưởi trong bát, sau đó mới lấy luôn bát chè mới bị động vào một chút trước mặt Cảnh Hảo Hảo, giải quyết sạch sẽ.
Anh đặt bát xuống, nhìn Cảnh Hảo Hảo đang kinh ngạc: "Khá ổn, hương vị không tệ." Anh ngừng một lúc rồi chỉ lên tầng: "Tôi đi tắm trước, xong sẽ đi dạo cùng em."
Dứt lời, anh xoay người, bước ra khỏi phòng ăn.
"Cô Cảnh à, đây là lần đầu tiên cậu Thần ăn nhiều chè xoài bưởi đến vậy đấy!" Dì Lâm vừa dọn dẹp bát đũa vừa cười: "Cô phải biết, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3124628/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.