Tuy Cảnh Hảo Hảo không có quá nhiều kinh nghiệm nhưng cũng biết tiếp theo đây Lương Thần sẽ làm gì.
Lúc trước, cô không có cách nào khác nên mới phải chịu đựng hết lần này đến lần khác. Nhưng bây giờ thì sao?
Thẩm Lương Niên đã đến với Kiều Ôn Noãn rồi, công ty của anh cũng đã bán rồi, Lương Thần không thể dùng Thẩm Lương Niên để uy hiếp mình được nữa.
Thế bây giờ, cô có nên nhẫn nhịn tiếp không?
Hơi thở của Lương Thần đã trở nên nặng nề, nụ hôn của anh cũng có phần nôn nóng, thậm chí, cô có thể cảm nhận rõ anh đang chuẩn bị đi thẳng vào đề chính.
Anh từ từ hợp thành một thể với cô, cảm giác tuyệt vời đến vậy làm cho anh vừa thoải mái vừa thích thú. Khi anh chuẩn bị hưởng thụ nó thì Cảnh Hảo Hảo lại đột nhiên gọi tên anh: "Lương Thần."
Đây là lần đầu tiên cô gọi tên anh khi ở trên giường, giọng cô rất khẽ, tuy gọi cả họ lẫn tên nhưng vẫn khiến anh kích động khôn nguôi, vội cúi xuống khóa chặt môi cô.Trên thế gian này, rất ít người gọi thẳng tên anh, không gọi Tổng Giám đốc Lương thì gọi cậu Thần, hoặc là anh Lương và A Thần… Anh cảm thấy tên của mình chỉ là một danh xưng mà thôi nhưng khi cô gọi như vậy, anh thấy quan hệ giữa cô và anh đã gần gũi hơn biết bao nhiêu lần. Do đó, anh bất giác trở nên dịu dàng hẳn.
Khi anh rời khỏi cánh môi mình, Cảnh Hảo Hảo mới chậm rãi mở mắt ra, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3124604/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.