Editor: Nguyetmai
Đạo diễn lại lắc đầu tỏ vẻ không hài lòng, giơ loa phát thanh lên hét lớn: "Cảnh Hảo Hảo, nụ cười của cô không dứt khoát, làm lại lần nữa!
Chu Nam lười biếng cả buổi chiều, chợt đập điện thoại đạo cụ đang cầm trong tay xuống đất, khẽ cười nói với Cảnh Hảo Hảo: "Nếu không muốn quay phim này thì đừng có cướp cảnh quay, cướp về rồi nhưng lại không quay cho tử tế. Cô tưởng ai cũng có dư thời gian để lãng phí cùng cô sao?"
Sau đó, cô ta gọi trợ lý bên cạnh, nói với đạo diễn: "Hôm nay tôi mệt rồi, không quay nữa, mai rồi nói tiếp."
Nói xong, cô ta lườm Cảnh Hảo Hảo rồi đi ra xe mình, lạnh lùng yên vị trên xe, giơ tay đóng sầm cửa xe lại, không mảy may để ý đến đạo diễn bỏ cả loa xuống, theo sau cô ta van xin hết lời.
Nữ chính đã đi, đương nhiên cảnh của Cảnh Hảo Hảo không thể quay tiếp được nữa.
Có thể lăn lộn trong nghề đến nay, ai cũng không phải là người đơn giản. Đạo diễn thầm khó chịu nhưng nhớ đến Cảnh Hảo Hảo là người được cấp trên căn dặn tăng thêm cảnh phim, ông ta đành bất lực thở dài, khoát tay với cô: "Hôm nay tạm thời thế này đã, mai rồi nói tiếp."
Cảnh Hảo Hảo tẩy trang xong xuôi, về đến biệt thự đã là mười một giờ đêm. Cô cạn kiệt sức lực, ăn vài thứ qua loa rồi về phòng, lên giường ngủ mê man.
Mấy ngày sau, Chu Nam vẫn cố tình gây sự làm khó cô như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3124576/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.