Editor: Nguyetmai
Ăn miếng trả miếng!
Mọi người xung quanh không ngờ, một Cảnh Hảo Hảo vốn luôn ít nói trừ những lúc diễn xuất, lại đột ngột đánh trả!
"Cô dám đánh tôi?"
Chu Nam che kín một bên mặt, nhìn Cảnh Hảo Hảo với vẻ không thể tin nổi.
Trái với sự kinh ngạc của cô ta, Cảnh Hảo Hảo khá trầm tĩnh, nhìn vào mắt cô ta, từ tốn đáp: "Vừa rồi cô nhân cơ hội đánh tôi thế nào thì bây giờ tôi cũng nhân cơ hội trả lại cô thế ấy!" Nói xong, cô khẽ hất cằm: "Cái tát vừa rồi chính là để trả lại toàn bộ sỉ nhục mà cô đã làm với tôi!"
Ngực Chu Nam phập phồng dữ dội, cô ta chưa bao giờ bị đánh trước mặt bao nhiêu người như vậy, tức tối hét lên: "Mày đánh tao! Mày dám đánh tao!" Rồi nhảy bổ về phía Cảnh Hảo Hảo.
Tốc độ của cô ta rất nhanh, hai người lại đứng rất gần, Cảnh Hảo Hảo hoàn toàn không phản ứng kịp liền bị cô ta đẩy ngã xuống hồ đầy bùn phía sau.
May mà ao bùn không sâu, cô chỉ giẫm hai chân xuống dưới hồ đã ngửi thấy mùi bùn hôi thối xộc vào mũi khiến cô buồn nôn. Cô cố nhịn sự ghê tởm trong bụng, không nói tiếng nào giơ tay kéo mạnh cánh tay Chu Nam, dùng hết sức lôi cô ta xuống bùn.
Chân Chu Nam mềm nhũn, sau đó mùi hôi thối tức thì xộc vào mũi, vội bịt kín mũi mình: "Cảnh Hảo Hảo, rốt cuộc mày muốn gì?"
"Chu Nam, tôi nghĩ câu này tôi nên hỏi cô mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3124572/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.