Lương Thần hôn rất cẩn thận, đắm chìm không rời, tay anh cũng mạnh mẽ ấn chặt Cảnh Hảo Hảo vào vòng ôm ấm áp như hận không thể siết cô đến vỡ vụn trong lồng ngực mình.
Trước đây, khi cô phản kháng lại anh, cô đã luôn dễ dàng khiến anh nảy sinh hứng thú với cơ thể của mình. Lúc này đây, khi cô đối xử với anh bằng một thái độ bình thường nhất, không oán hận, không kháng cự, lại càng khiến anh hưng phấn khó tả.
Lương Thần cứ hôn Cảnh Hảo Hảo mãi, đến khi đèn giao thông chuyển sang màu xanh, anh vẫn không hề có ý định dừng lại. Xe anh cứ đứng yên không nhúc nhích khiến hàng xe phía sau bấm còi inh ỏi.
Lương Thần như không hề nghe thấy, cũng không cảm nhận được Cảnh Hảo Hảo đang dùng sức đẩy mình ra, chỉ ôm ghì lấy cô hôn mải miết.
Đột nhiên, có người gõ cửa xe, Lương Thần vẫn quyến luyến trên môi Cảnh Hảo Hảo mãi không buông, dùng một tay hạ cửa kính xe xuống.
Anh vừa chuyên tâm hôn Cảnh Hảo Hảo, vừa nghe người bên ngoài nói: "Xin lỗi đã quấy rầy anh chị, đèn đã chuyển màu xanh rồi, anh chị có thể nhanh chóng di chuyển được không ạ?"
Lương Thần không đáp, lại kéo cửa kính xe lên.
Cảnh Hảo Hảo vừa nghe tiếng người ngoài cửa, lập tức xấu hổ muốn độn thổ, không biết lấy đâu ra sức mà đẩy được Lương Thần ra.Anh liếm vành môi như còn chưa đã thèm, thấy lồng ngực cô không ngừng phập phồng, mới khởi động xe rời khỏi đó.
Về đến biệt thự, vừa dùng bữa tối xong về phòng, Lương Thần tất nhiên vội vàng đè Cảnh Hảo Hảo xuống, làm chuyện thân mật mà anh vốn muốn làm trên xe.
Tối nay, anh hưng phấn tột cùng, rất lâu sau mới chịu buông cô ra.
Nếu đổi lại là ngày trước, có lẽ cô đã sớm thấm mệt đến ngủ thiếp đi, nhưng đêm nay, cô nhắm mắt nằm trong lòng Lương Thần, trong đầu chỉ toàn là cảnh tượng anh rửa chân cho cô ở phim trường. Trái tim cô phút chốc như không còn thuộc về chính mình, cứ đập thình thịch từng cơn, thậm chí, lòng bàn chân cô còn như có cảm giác nong nóng khó tả.
***
Tài xế mà Lương Thần sắp xếp chuyên đưa đón Cảnh Hảo Hảo đến phim trường đã xin nghỉ một tháng vì vợ sắp sinh, vậy nên mấy ngày này, nhiệm vụ đưa đón cô thuộc về anh.
Từ lúc Lương Thần đòi lại công bằng cho Cảnh Hảo Hảo ở phim trường, địa vị của cô trong đoàn phim lập tức có bước nhảy vọt. Những người giúp việc ở biệt thự thấy cô, vốn đã luôn lịch sự, lễ phép, giờ đến cả đạo diễn cũng gọi cô là "cô Cảnh", cần bao nhiêu lịch sự thì có bấy nhiêu.
Chu Nam vì chuyện lần trước mà ba ngày rồi không đến quay. Khi cô ta đến thì bình thản như chưa từng có chuyện gì xảy ra, trừ lúc đóng chung với Cảnh Hảo Hảo, lúc nào cô ta cũng trong trạng thái nhượng bộ.
Những ngày tháng Cảnh Hảo Hảo ở đoàn phim thực sự đã tốt hơn rất nhiều, quay phim cũng thuận lợi, trừ những khi có cảnh quay buổi tối, phần lớn thời gian cô đều rời đi vào năm sáu giờ chiều.
Với quy mô của tập đoàn Giang Sơn, Lương Thần khó tránh có lúc bận rộn, khi đi đón cô, có thể sẽ muộn nửa tiếng, một tiếng. Có lúc anh đón cô đưa về biệt thự xong lại vội vàng rời đi, nếu không phải đi dự tiệc thì cũng có những tiệc xã giao quan trọng.
Nhiều lần như thế, Cảnh Hảo Hảo cảm thấy bất tiện, Lương Thần cũng sợ cô phải chờ lâu. Cô cũng có bằng lái nên anh dặn cấp dưới chọn luôn cho cô chiếc Audi A4L có tính năng thật tốt, thích hợp với phái nữ để những lúc anh bận rộn, cô vẫn có thể tự lái xe đến đoàn phim.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]