Tuy nhiên, trong giây phút mở cửa phòng khách sạn ra, bước chân anh lại có chút chần chừ. Anh quay đầu nhìn lướt qua cô gái vẫn đang ngủ say, hơi cụp mi mắt rồi lấy từ trong túi áo ra một tờ chi phiếu, nhanh chóng viết lên một dãy số, sau đó bỏ vào trong túi xách của cô, cuối cùng mới đẩy cửa đi ra khỏi phòng.
Lương Thần vốn là khách quen của khách sạn Tứ Quý nên nhân viên khách sạn vừa thấy anh ra khỏi phòng thì lập tức đi tới, cung kính hỏi: "Anh Lương, xin hỏi đoạn phim ghi hình trong phòng anh muốn tiêu huỷ hay là mang đi ạ?"
Lúc này, Lương Thần mới nhớ ra rằng khách sạn Tứ Quý có một điểm rất đặc biệt, đó là phòng Tổng thống có lắp đặt camera ở tất cả các góc. Tuy nhiên, vì tôn trọng sự riêng tư của khách hàng nên đoạn phim lưu trữ đều do khách hàng tự mình quyết định lấy đi hay trực tiếp xóa bỏ.
Từ trước tới nay anh đều đến khách sạn Tứ Quý một mình, hơn nữa cũng không phải là loại người cuồng tự luyến, không có nhu cầu mang video kia về nhà để tự thưởng thức cho nên đều xóa cả, nhưng hôm nay, trong phòng anh lại có thêm một cô gái.
Nói cách khác, trong video kia có cảnh anh cùng cô gái đó mây mưa tối hôm qua.
Lương Thần quay đầu, nhìn lướt qua cánh cửa phòng đóng chặt, nghĩ ngợi giây lát rồi ma xui quỷ khiến thế nào lại nói: "Mang đi!"
Lương Thần rời đi không bao lâu thì Cảnh Hảo Hảo cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/2416140/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.