Lần đầu gặp cô, trời như thế nào, gió thổi ra sao, cảnh vật có di chuyển hay không anh đều không nhớ, anh chỉ nhớ đến bóng cô đang ở đây - ngay phía sau mình. Anh không biết cô là ai, nhưng trong trường không ai không biết anh là ai. Thiếu gia tập đoàn lớn, đẹp trai lại học giỏi, nổi tiếng cả vùng ngoại ô này. Lạnh lùng mà mang theo cả nét cô độc. Nhìn bóng dáng anh ngồi đó mà khiến người vô tình đi ngang qua cũng cảm thấy lạnh lỡ và cô đơn.
Toàn Vũ Hàn, đại thiếu gia lạnh lùng, mang theo đến trường cấp 3 vùng ngoại ô này toàn những mỹ nữ nội thành xinh đẹp, giỏi giang. Nói là anh mang theo thật nặng nề, phải nói là mỹ nữ tự nguyện đi theo anh đến đây mới phải. Nghe mọi người nói, chỉ cần chàng trai nào đó nhoẻn miệng cười liền đánh đổ bao nhiêu trái tim các cô gái, thật quả không khác lời đồn là bao, anh cười mang đến cho người khác một vẻ ấm áp thay cho khuôn mặt lạnh lùng mọi khi.
Chiều chiều tan học lại vô thức đi đến sân bóng hình như một thói quen khó bỏ đối với ai kia rồi, cho dù thời tiết có thế nào thì vẫn có một người nữa, quen thuộc lẫn xa lạ vẫn ở đây, đứng nằm ngồi, tất cả đều thu vào tầm mắt người còn lại...