Tôn Hạ Linh đã nhanh chóng đỡ Huỳnh Bạch Nam về phòng và gọi bác sĩ tới nhà.
Bác sĩ Trần là một bác sĩ giỏi, tài ba nhưng lại là con người vô cùng ham muốn dục vọng. Ông ấy được Tôn Hạ Linh mời đến xem bệnh cho Huỳnh Bạch Nam. Cô lo lắng hỏi:
-Bác sĩ, anh ấy có sao không?
Bác sĩ bình tĩnh trả lời:
-Tôi nghĩ Huỳnh thiếu gia bị dị ứng. Cô có cho cậu ấy ăn gì không?
Tôn Hạ Linh nghĩ lại một lúc rồi nói:
-Không có, chỉ là trong thức ăn có một chút tiêu thôi.
-Vậy rất có thể cậu ấy không ăn được tiêu dẫn đến bị dị ứng
-“Con trai gì mà yếu như sên ấy, ăn mỗi tí tiêu cũng dị ứng”
Giờ tôi phải làm sao?( Tôn Hạ Linh hỏi tiếp)
Bác sĩ đưa cho cô một gói thuốc rồi bảo:
-Cô không cần quá lo lắng. Hãy hoà tan thuốc này vào nước cho cậu ấy uống là được.
Tôn Hạ Linh nhìn vào gói thuốc trên tay thắc mắc:
-Thuốc này dạng bột à? Nhìn cứ giống...
Bác sĩ Trần nghe vậy liền cắt ngang
-Ý cô Tôn là tôi muốn hãm hại Huỳnh thiếu gia ư?
-Không, tôi không có ý đó.
“Mình có nói gì đâu sao ông ta lại lạm nhận như vậy hay là thuốc này thật sự có vấn đề”
Chỉ là một vài ý nghĩ thoáng qua trong đầu rồi cô cũng không quan tâm nhiều đến nó và hoà tan gói thuốc vào nước. Trong lúc đó thì bác sĩ Trần luôn nhìn đăm đắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ba-xa-cua-anh/2764751/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.