“Oh mà mình đã nói gì đâu mà anh ấy biết. Cái này gọi là tâm linh tương thông đúng không ta? Hừm...hừm...” (Tôn Hạ Linh nghĩ tiếp)
Không gian xung quanh phòng thật lãng mạn biết bao nhưng Huỳnh Bạch Nam cúi đầu nhìn xuống thấy cổ Tôn HạnLinh lấm tấm những vệt hôn đỏ sẫm lập tức xoay người cô lại hỏi:
-Cổ em bị sao vậy?
Tôn Hạ Linh kéo áo cao hơn, lắc đầu nói:
-Không sao đâu!
Huỳnh Bạch Nam lấy tay vạch áo ra nhìn vào cổ cô nói:
-Mấy vết này là vết hôn mà, còn đây là nốt cắn. Thằng khốn đó làm em như thế này hả?
Nói rồi Huỳnh Bạch Nam dơ tay đấm mạnh xuống bàn nghĩ thầm:
“Xem ra cho hắn chết như vậy vẫn còn từ bi quá”
Tôn Hạ Linh thấy vậy chỉ cúi đầu đáp:
-Ừm nhưng em không sao đâu. Chuyện qua rồi thì cứ để cho nó qua đi...
Huỳnh Bạch Nam cúi sát mặt nhìn làm Tôn Hạ Linh lúng túng:
-Này...anh nhìn xa ra đi, đừng nhìn gần quá !!
Giữ chặt tay Tôn Hạ Linh vào đầu giường, anh hỏi
-Em có đau lắm không? Nhìn thế này chắc là phải bôi thuốc thôi.
Tôn Hạ Linh nghe vậy liền từ chối rối rít:
-Trời... không đến nỗi đấy đâu. Anh cứ làm quá mọi chuyện à ...!!
Huỳnh Bạch Nam không biết lấy từ đâu hộp thuốc bôi vết thương ngoài da nhìn Tôn Hạ Linh nói:
-Anh thì nghĩ là có đấy. Nào để anh giúp em bôi nha..
Tôn Hạ Linh đang ngồi ở giường vội kéo mền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ba-xa-cua-anh/2764741/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.