Huỳnh Bạch Nam đưa Tôn Hạ Linh về nhà cẩn thận. Cô mệt mỏi đi về phòng, nằm xoài luôn xuống giường. Còn Huỳnh Bạch Nam cũng trở về phòng làm việc. Tôn Hạ Linh thở dài, nằm phơi thây trên giường than:
-Nóng quá... nóng... Mình bị sao vậy?... Hừ... khó chịu quá...!!
Cô cố ngồi dậy cầm điều khiển bật điều hoà lên, ngẩng mặt thở dốc:
-Vẫn nóng... khó chịu... khô họng... Hừ. Tại sao lại không mát?...
Tôn Hạ Linh tức giận ném luôn cái điều khiển xuống sàn
....Bộp....
-Cái điều hoà vô dụng. Cút đi!! Bây giờ còn nóng hơn nữa... nóng khắp cơ thể... khó chịu, mắt mờ quá, không nhìn thấy. Anh Nam... anh Nam đi đâu rồi? Mình cần anh ấy giúp.
Thế là Tôn Hạ Linh bước xuống giường, cô đi tới phòng Huỳnh Bạch Nam một cách loạng choạng, lảo đảo. Tới nơi không cần gõ cửa mà cứ vậy đi vào, cô thấy Huỳnh Bạch Nam đang làm việc ở bàn với cái máy tính, Tôn Hạ Linh liền gọi một giọng yếu ớt:
-Anh Nam... giúp em với...!!
Huỳnh Bạch Nam xoay người nhìn thấy Tôn Hạ Linh đang mơ hồ liền chạy lại đỡ cô, lo lắng hỏi:
-Linh Linh, em bị sao vậy? Sao người em nóng quá, sắc mặt nhợt nhạt nữa?
Tôn Hạ Linh víu lấy vai Huỳnh Bạch Nam trả lời:
-Không biết nhưng... em rất khó chịu... giúp em...
Nhìn Tôn Hạ Linh mà Huỳnh Bạch Nam càng lo lắng hơn
-Khó chịu? Em khó chịu chỗ nào?
Tôn Hạ Linh lấy tay vỗ vào ngực, ngẩng mặt lên nói:
-Đây này...!!
Huỳnh Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ba-xa-cua-anh/2764720/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.