Khải Trạch ở trên lầu nhìn quanh, tìm kiếm khắp các phòng cho ra Lương Dạ Bạch. Hắn ngồi trong phòng kín dặn dò 2 tên đàn em
-Chúng mày nghe đây, đợi khi nó vào thì 2 đứa mày đứng ở cửa tóm lấy nó xong tao sẽ ra xử nó luôn.
-Vâng chúng em biết rồi!!
Cả hai tên đồng thanh reo lên và bọn chúng núp sau cánh cửa. Đúng như kế hoạch Khải Trạch bước vào căn phòng thì hai tên kia liền tóm lấy tay cậu giữ chặt. Lương Dạ Bạch từ từ đi ra, trên tay cầm sẵn con dao nhọn, hắn nói:
-Bắt được mày rồi! Hãy cầu xin tao tha mạng đi!
-Cầu xin đi nhanh lên!- Tên thuộc hạ thứ nhất chen ngang vào
-Xử nó luôn đi đại - Tên còn lại cũng ùa theo mà nói
Thế vậy Khải Trạch không hề sợ sệt mà vẫn bình thản còn cúi đầu cười lạnh
-Ai cầu xin ai còn chưa biết đâu bởi vì... tao vẫn còn chân đây này
Bọn chúng há hốc mồm ra kêu lên một tiếng "Hả"
Khải Trạch đu lên người 2 tên giữ tay mình rồi dơ cao chân đá mạnh vào mặt Lương Dạ Bạch, đá luôn vào bụng hắn một cú đau nữa. Anh dùng lực ở 2 cánh tay đẩy dồn hai tên thuộc hạ kia lại làm cho chúng va đầu vào nhau
-Này thì xử...
Bọn chúng choáng váng nằm lù lù trước mặt Khải Trạch nhưng Khải Trạch lại lớ ngớ
-Trong 3 tên này ai mới là Lương Dạ Bạch nhỉ?
Hai tên thuộc hạ bám lấy tay Lương Dạ Bạch rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ba-xa-cua-anh/2764717/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.