Huỳnh Bạch Nam xua tay ngăn cản
-Khải Trạch không cần giết hắn đâu. Tôi đã lấy được thứ tôi cần rồi! Tha cho hắn đi...!
Khải Trạch buồn bã, hỏi thất vọng
-Hả? Tha á? Sao dễ dàng vậy?
-Tôi nói đủ rồi. Nghe chưa ?
Khải Trạch cúi đầu nghe lời thả Lương Dạ Bạch ra. Huỳnh Bạch Nam quay sang lườm 3 bố con nhà họ Lương nói:
-Hôm nay tha cho cái mạng chó của mày. Đừng để tao gặp lại mày thêm một lần nào nữa, để đến lúc đó sẽ biết tay. Còn lão gia này, từ ngày mai không cần đến Huỳnh thị làm việc đâu bởi vì tôi chính thức sa thải lão. Nhanh chóng cuốn gói và cút ra khỏi Huỳnh thị chứ nếu để tôi cho người lôi đi thì nhục lắm. Nghe rõ cả chưa?
-Vâng...vâng...- Lương Lãng Nghệ run rẩy gật đầu
Huỳnh Bạch Nam quay sang bảo Da Thuỵ và Khải Trạch
-Chúng ta về thôi!
Khải Trạch bước đi nhưng vẫn thắc mắc:
-Rốt cuộc chúng ta đến đây làm gì vậy
Da Thuỵ lắc đầu khó hiểu
-Tôi cũng không hiểu luôn. Cậu có thấy hôm nay boss cư xử rất kì lạ không?
Khải Trạch nhí nhố thì thầm bên tai Da Thuỵ
-Em biết, khi con người ta yêu thì tâm lí sẽ thay đổi...hí hí. Em cá chắc là sếp đang yêu nên mới khác thường như thế này này...
....Bụp....Bang....
....Á..... Đau quá!!...
Đang cười nói vui vẻ thì Huỳnh Bạch Nam quay lại đấm vào đầu Khải Trạch mấy cái đau làm sưng u một cục to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ba-xa-cua-anh/2764714/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.