-Linh Linh nếu anh nói chúng ta đã gặp nhau từ 10 năm về trước thì sao?
Huỳnh Bạch Nam nhìn Tôn Hạ Linh nghiêm túc hỏi làm cô ngẩn người ra
-Anh nói gì cơ? Em nghe không hiểu.
Huỳnh Bạch Nam như quá kích động trước sự ngây thơ của Linh Linh, anh siết chặt tay cô đè xuống bàn ăn, ánh mắt nghiêm khắc đến đáng sợ
-Em không hiểu hay là em không nhớ?
-Em thật sự không biết anh đang nói gì.- Linh Linh lắc đầu giãy giụa
"Anh ấy đang đề cập đến vấn đề gì thế nhỉ"
Huỳnh Bạch Nam nâng nhẹ cằm cô lên cười nhạt
-Em không đơn thuần là một cô gái 16 tuổi. Nói đúng hơn thì năm nay em đã 24 tuổi rồi! Lừa anh mấy ngày nay thoả mãn chưa? Không thấy áy náy à?
Nhiều tiền có khác muốn biết cái gì cũng biết được, ngay cả tuổi tác của người ta Huỳnh Bạch Nam cũng tra ra được. Ai mà ngờ được Linh Linh lại nói dối trong mấy ngày qua cơ chứ. Giờ thì cô bị Huỳnh Bạch Nam nhìn thấu tim đen rồi không nói gì được nữa
-Nói gì đi chứ! Em tính không giải thích luôn à?
-Ờ cái đó... thật ra ... thật ra ...
Tôn Hạ Linh lúng túng không dám quay mặt lại nhìn Huỳnh Bạch Nam
-Thật ra là cái gì? Hãy nhìn thẳng mặt anh mà nói đây này.
Linh Linh cúi gằm mặt tỏ vẻ hối lỗi
-Đúng là em đã nói dối rằng em 16 tuổi nhưng nó cũng đâu có ảnh hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ba-xa-cua-anh/2764707/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.