Linh Linh bực mình giận giỗi, hai má phụng phịu đầy vẻ đáng yêu khiến Huỳnh Bạch Nam phải bật cười
-Anh cười cái gì chứ? Có gì hay đâu.
-Cười là vì em ngốc quá! Toàn để bị anh lừa
-Anh... đồ vô ơn
Lại bị chửi là đồ vô ơn nhưng vậy Linh Linh vẫn nở nụ cười tươi sáng, rạng ngời. Huỳnh Bạch Nam quỳ gối xuống, nhẹ nhàng cầm tay cô hôn nhẹ rồi ngẩng mặt lên nghiêm túc nói
-Anh đã đi tìm em rất lâu rồi! Đừng bao giờ rời xa anh nhé? Em có đồng ý làm bạn gái của anh không? Anh hứa sẽ luôn ở bên che chở, bảo vệ em.
Linh Linh ngẫm nghĩ một lúc rồi cũng gật đầu chấp thuận
-Em đồng ý...!!
-Thật không? Anh không nghe nhầm chứ?
-Thật mà! Anh không nghe nhầm đâu
Huỳnh Bạch Nam hơi bất ngờ trước câu trả lời của Linh Linh, anh ngẩng mặt lên hỏi trong sung sướng thì Linh Linh cười gật đầu. Anh vui vẻ đứng lên đeo cho cô một sợi dây chuyền tuyệt đẹp, mặt dây chuyền được làm bằng kim cương đỏ hình trái tim, ở mặt trước có khắc chữ Linh còn mặt sau khắc chữ Nam giống như nó là minh chứng cho đôi lứa Huỳnh Bạch Nam và Tôn Hạ Linh vậy đó.
-Cái này là quà anh tặng em.
-Woa, sợi dây chuyền đẹp quá! Chắc nó giá trị lắm! Anh tặng em thật sao?
-Đối với anh không có thứ gì giá trị bằng em cả.
Giọng nói trìu mến, thiết tha của Huỳnh Bạch Nam làm Linh Linh đỏ ửng hai má, tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ba-xa-cua-anh/2764702/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.