2 tiếng sau, hiện tại bây giờ đã 7 giờ tối rồi!
Huỳnh Bạch Nam vẫn đang miệt mài xem tài liệu, nhìn ngoài trời cũng đã tối muộn thì cũng hơi lo lắng cho Linh Linh ở nhà.
Cô ở nhà sao buồn chán quá, cứ đi đi lại lại, ngồi xuống bàn hay đứng trên phòng nhìn xuống xem xe Huỳnh Bạch Nam đã về chưa nhưng mãi mà không thấy liền bực mình chửi lớn:
-Đây là nửa tiếng của anh đấy hả? Sao giờ muộn rồi mà anh vẫn chưa về nữa? Haiz... chán quá, chẳng có gì chơi.
Huỳnh Bạch Nam cũng muốn về lắm chứ nhưng công việc vẫn rất quan trọng nên anh không thể bỏ được. Mãi một lúc sau anh mới kí hết đống giấy tờ ấy, tựa đầu vào ghế xoay thở mệt mỏi rồi cầm áo khoác lên mặc vào để còn về nhà. Ra đến cửa cô thư kí thông báo một tin
-Tổng giám đốc, ngày mai có cuộc họp quan trọng chủ tịch muốn anh tham gia...
-Tôi không đi được!
Cô thư kí chưa nói hết câu Huỳnh Bạch Nam đã xua tay lắc đầu nói “không”. Anh nhanh chóng định đi lấy xe ra về nhưng vừa mới bước đến đại sảnh thì nhìn thấy một đám người mặc âu phục đen, đeo kính đen đang nhìn ngó xung quanh. Hình như đây là người của Lý Tuyết Lệ, người của bà ta đến là để tìm Huỳnh Bạch Nam về. Anh đứng núp ở cột tường cắn chặt răng, hai tay nắm chặt đến nỗi nổi hết các đường gân lên.
-Chết tiệt! Bà ta dám cho người đến tận đây ư?! Mình không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ba-xa-cua-anh/2764696/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.