Tiếng mưa và tiếng gió vẫn réo rít bên ngoài, người cô cứ run lên từng đợt, tóc thì xoã xuống. Huỳnh Bạch Nam thì đang đi khắp nơi kiếm tìm cô. Mặc dù cơ thể đang thương khá nặng nhưng anh vẫn lo cho cô hơn là lo cho bản thân mình
-Linh Linh em ở đâu rồi? Có biết anh lo cho em lắm không?
Trời đã tối mưa lại càng lớn bỗng một tiếng sét giáng xuống nghe rõ một tiếng nổ lớn. Tôn Hạ Linh bịp chặt tai, nhắm tịt mắt lại hét lên một tiếng lớn:
-Á...!
Tiếng hét của cô vang ra khắp cái bệnh viện lớn này, lọt đến tai mọi người và đặc biệt là Huỳnh Bạch Nam. Rồi Dương Minh Trạch, Khải Trạch và Da Thuỵ đều sửng sốt chạy đến. Khải Trạch cất tiếng hỏi trước:
-Đại ca! Anh có nghe thấy tiếng gì không?
Huỳnh Bạch Nam đứng yên như chết lặng một lúc rồi vội vã chạy thật nhanh về phía toà nhà. Dương Minh Trạch lớn tiếng ngăn lại:
-Cậu đi đâu vậy? Đó là đường đi tới đường hầm mà. Bây giờ cậu không nên tới đó. Sẽ nguy hiểm đó.
-Tôi không cần biết... Tôi chỉ biết là cô ấy đang ở đó!
Nói xong Huỳnh Bạch Nam chạy nhanh đi. Da Thuỵ đứng lại nhau mày hỏi:
-Bộ ở đó có gì à? Sao không được tới?
-Không. Nhưng nó là khu đường hầm đi vào đó một mình khá nguy hiểm, nhất là ban đêm.
Dương Minh Trạch lưỡng lự nhìn về phía đường hầm, Khải Trạch nắm hờ hai tay để trước ngực, hai mắt sáng lên chứa đầy hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ba-xa-cua-anh/2764665/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.