* Sau khi Huỳnh Bạch Nam tắm gội xong liền tỉnh táo hẳn, tác dụng của thuốc cũng dần tan hết. Anh thở dài 1 hơi lấy lại phong thái thường ngày. Anh bước lại tủ lấy cái áo sơ mi mới ra mặc lên người xong đi lại cửa định bỏ đi. Nhưng bước tới nắm tay nắm cửa vặn kiểu gì cũng không sao mở được. Anh gồng hết sức lôi mạnh cánh cửa nhưng nó vẫn không nhúc nhích liền nổi giận dơ chân đạp mạnh vào cửa mấy phát làm cho bên ngoài cũng nghe rõ tiếng " thùng... thùng". Đám vệ sĩ đứng canh ngoài cửa thấy vậy bèn nói vọng vào:
- Thiếu gia, phu nhân có lệnh không được cho cậu ra khỏi phòng khi bà ấy chưa đồng ý. Mong cậu đừng chống đối nữa...
- Mẹ kiếp! Nếu khôg chịu mở tôi sẽ đạp nát cái cửa này ra rồi cho mấy người 1 trận.
- Chúng tôi rất xin lỗi \~ Đám vệ sĩ đáp laii
Huỳnh Bạch Nam miệng thì chửi còn chân vẫn cố hết sức đạp cửa nhưng cánh cửa được thiết kế quá chắc chắn và kiên cố nên dù anh dùng sức mạnh thế nào cũng không bị lung lay. Mất sức 1 hồi anh thở dốc chút rồi định lôi điện thoại ra gọi cho anh em mình đến cứu trợ. Đi tìm mãi, lục tung cả phòng cũng không thấy điện thoại ở đâu. Huỳnh Bạch Nam sờ khắp người thấy Apple Watch trên tay cũng biến mất, anh lúc này mới biết mình bị tịch thu hết thiết bị liên lạc rồi giờ lại còn không ra được khỏi căn phòng này nữa. Lúc này anh mới hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ba-xa-cua-anh/2764647/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.