Cô và anh thì lại thong thả ngồi uống cà phê trong khi Hân và Khanh cãi nhau.-Trùng hợp nhỉ, chúng ta lại cùng gặp nhau ở đây chứ-Cô
-Đúng vậy, đang trong giờ nghỉ nên tôi ra đây thôi-Anh
-Anh làm ở gần đây hả?
-Uk tôi làm ở Phạm Thị đó.
-Oa anh giỏi thật, muốn vào đó làm rất khó đó.
-Vậy sao?
-Nghe nói chủ tịch khá khó tính. Tôi đoán đó là một ông già khó ưa.
-Tôi cũng không biết nữa.- Anh khá không vui khi cô nghĩ về anh như vậy.
-Mà anh làm ở bộ phận nào vậy?
-Ờ.. trưởng phòng Marketing đó mà.
-Ồ vậy hả? Sau khi tốt nghiệp tôi sẽ vô đó làm.
-Vậy sao, mong gặp lại cô ở đó!
-Thôi cũng khá trễ rồi, xin phép anh tôi về! Hân về thôi.
-Uk đợi mình tí- Hân- Xứ may cho anh là tui phải vè đó.-Hân quay sang nói không quên đạp cho anh một cái vào chân.
-Hứ cô cứ đợi đấy.-Cậu
-Vậy hả tôi sẽ đợi.-Nhỏ-Ble.- Nhỏ bỏ đi không quên quang lại một câu và cả điệu bộ đáng yêu đó nữa khiến tim ai đó lỗi một nhịp.
================================================
Sau đó, anh trở lại công ty cùng Khanh và bước vô văn phòng của mình. Anh cùng Khanh ngồi xuống ghế. Khanh hỏi:
-Vậy đó là cô gái mà mày đã kể hả?
-Uk
-Cũng xinh đó chứ.
-Này, cô ấy là CỦA TÔI.- Anh nhấn mạnh chữ "của tôi" như khẳng định chủ quyền.
-Rồi dù sao cô ấy cũng không phải gu của tôi.
-Chấm cô nào rồi hử?
- N...Nào có.
-Có phải cô gái tên Hân đi cùng với cô áy không?
-Ai th..thèm con nhỏ đó chứ...
-Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-sang-cua-anh/61882/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.