Đang ngủ giấc thứ ba, Vu Yên Nhi lọ mọ tỉnh dậy, nhìn ra rèm vẫn còn che kín, ánh nắng ngoài trời cũng đã hiện lên. Cô lười biếng di chuyển, vùi mặt trong chăn ngủ nướng.
Trong phòng bỗng tỏa ra mùi hương cafe sữa, Vu Yên Nhi dù thèm đến mức nào cũng không muốn xuống giường, nhưng nếu là gà rán hoặc pizza thì cô có thể suy nghĩ lại.
Mùi thơm của cafe càng lúc càng thơm không thể nào cưỡng lại, Vu Yên Nhi lăn lộn trên giường, cuối cùng vẫn phải mở mắt ngồi dậy.
Cạnh cửa kiếng hướng ra khung cảnh bên ngoài, Kiến Nhất ngồi ở ghế vắt chéo chân thư thả, tay cầm quyển sách dày, mỉm cười nhìn Vu Yên Nhi.
Vào trong nhà tắm đánh răng rửa mặt, Vu Yên Nhi mong đợi vội vã chạy đến chổ Kiến Nhất, nâng cốc cafe sữa uống ừng ực hai hớp như nước lã. Vị đắng dần lan tỏa trong khoang miệng, Vu Yên Nhi nhăn nhó đặt xuống bàn trả lại anh.
Nhìn thấy gương mặt bí xị của Vu Yên Nhi, nụ cười Kiến Nhất hiện lên đầy sự cưng chiều.
Vu Yên Nhi ngồi phía trước Kiến Nhất, ngã sau đầu vào ngực anh, nghía mắt xem sách anh đang đọc. Trước mắt cô, trên hai trang giấy trắng nối liền chỉ toàn chữ với chữ, một hình ảnh nhỏ minh họa cũng không có.
Kiến Nhất đọc sách, thỉnh thoảng liếc nhìn Vu Yên Nhi đang cố giương to mắt học theo cách anh đọc sách, trông cô như sắp ngủ gật đến nơi.
Không gian yên tĩnh bỗng phá tan bởi tiếng chuông điện thoại của điện thoại Vu Yên Nhi, bài hát 2002 quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-nang-doi-anh/1329320/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.