Cả một buổi tối Kiến Nhất bên cạnh Vu Yên Nhi, trước sau đều không rời mắt khỏi cô. Cứ cách một tiếng anh lại đo nhiệt độ cơ thể cho cô lại một lần để chắc chắn rằng cô không bị phát sốt.
Mỗi khi nghĩ đến cảnh tượng chẳng may Vu Yên Nhi không thể chống trả được Jork, đồng việc với việc cô sẽ bị nhấn chìm trong đen tối khổ đau, trong lòng Kiến Nhất đau đến mức không thở nổi. Vu Yên Nhi đối với Kiến Nhất luôn là một cô bé bắt buộc phải được che chở, anh tuyệt đối không thể để ai được phép làm tổn thương cô.
Trong thâm tâm Kiến Nhất luôn dằn vặt vì đã quá sơ suất để Vu Yên Nhi ở nhà khi sự tồn tại của Jork vốn chẳng hề tử tế. Lần này may mắn chưa xảy ra chuyện gì quá giới hạn, nếu như khiến Vu Yên Nhi có mệnh hệ nào, Kiến Nhất cả đời này cũng không thể vui vẻ mà sống tiếp.
Ánh mắt Kiến Nhất dõi theo Vu Yên Nhi, mi mắt cô khẽ động, anh liền nhẹ nhàng xoa mặt cô kiểm tra, hạ nhỏ giọng tránh làm cô bị giật mình: "Nhi Nhi"
Mắt Vu Yên Nhi từ từ mở ra, nhìn sang Kiến Nhất đang lo lắng ra mặt, cô chưa từng hối hận vì đã làm mọi chuyện trở nên thế này, ngược lại đây còn là cơ hội để cô biết được trong lòng anh, cô quan trọng như thế nào.
Kiến Nhất ôm Vu Yên Nhi ngồi dậy, lấy ly nước trên bàn bên cạnh đưa nước đến miệng đút cô uống, ánh mắt dõi theo từng chử động nhỏ trên gương mặt cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-nang-doi-anh/1329317/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.