Tâm trạng của anh bây giờ rất không tốt,liền đứng dậy rời khỏi lớp.Hướng Lâm vừa vào tới lớp thì liền thấy anh lại đi ra ngoaif,nhìn cái mặt thối kia thì cũng biết là cúp tiết.Hướng Lâm lắc lắc đầu rồi cũng cuốn gói chạy theo sau.
Bạch Nhất Dương cùng Hướng Lâm tiến vào bên trong tiệm net.Bà chủ vừa thấy hai cậu đi vào liền vui vẻ đi lại,giọng điệu nấy lòng.
-Dương thiếu gia lâu rồi không thấy ghé lại đây.Làm bà cô đây mỗi ngày đều trông ngóng cậu đấy.
Anh không nói gì chỉ cười cho nấy lệ rồi tiến vào bên trong tìm chỗ ngồi,anh tiến lại trong góc khá yên tĩnh rồi ngồi vào.Hướng Lâm nhìn bà chủ tiệm net thì hiểu ngay ý,anh Dương mỗi lần ghé đều kéo theo một đám đông tới, bà chủ liền kiếm được bội tiền.Tiệm net này còn sát cạnh trường nữ sinh,mấy đứa con gái thấy anh Dương tới thể nào cũng bu kín vào đây.Nhìn vẻ mặt bà ta vui vẻ thế kia thì há chẳng phải nhìn anh Dương như nhìn thần tài sao.
Bạch Nhất Dương ngồi trên ghế,dáng vẻ uể oải.Bàn tay hờ hững di chuyển con chuột trên màn hình.Ánh sáng bên trong này rất kém chính là cảm giác âm u, nhưng khuôn mặt của anh dù có ở trong bóng tối thì vẫn cứ tỏa sáng thế kia.
Hướng Lâm tặc lưỡi rồi ngồi xuống ghế bên cạnh.
-Sao nay cậu lại hứng đi net thế.Lâu rồi cũng chưa thấy cậu đi qua.
Anh vẫn nhìn trên màn hình không hề có động tĩnh nhìn qua Hướng Lâm chỉ nhàn nhạt đáp lại.Giọng điệu cực kì lưu manh cợt nhả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-duong/2811532/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.