Cô nàng bạn thân của Nhã Khê vừa dứt câu liền cảm nhận được ánh mắt đáng sợ từ vị lão đại kia.Một áp lực vô hình lập tức đè nặng lên không khí nhà ăn.Khiến ai nấy đều âm thầm nuốt nước bọt mà cẩn thận quan sát nét mặt lạnh nhạt kia.
Chỉ thấy Bạch Nhất Dương híp mắt từ từ mà lộ dần ra biểu cảm muốn chôn sống người tại chỗ.Gằn từng chữ đủ để mọi người ở đây nghe được.
-Cô ta là cái thá gì mà để tôi phải ăn cơm cùng.
Dừng một lát anh đứng thẳng người trên tay vẫn còn nghịch chiếc bật lửa rồi lại cất giọng nhưng lần này biểu cảm của anh đã hòa hoãn hơn khi nãy.Lời từ miệng thốt ra cũng nhiều hơn mọi khi.Trịnh trọng mà tuyên bố.
-Còn nữa, là tôi đang theo đuổi Sở Ngữ Yên.Mấy câu như khi nãy tốt nhất các người đừng để cô gái nhỏ của tôi biết,tôi không muốn chưa theo đuổi tới tay liền bị hiểu lầm to như thế đâu.
Dứt câu anh liền thẩy chiếc bật lửa qua cho Hướng Lâm rồi rời đi,Hướng Lâm mắt nhìn hai cô gái đang trợn mắt tại chỗ thì liền có chút đồng cảm.Lão đại lại không để chút mặt mũi cho con gái người ta rồi.Hướng Lâm chỉ biết thở dài rồi cũng đi theo sau anh.
Bóng lưng của hai vị kia đã khuất bóng sau cánh cửa thì bên trong đám học sinh bắt đầu xì xào.Lời nói ra cũng không kiêng dè gì cả như thể muốn để hai nữ sinh kia nghe được.
-Vậy mà hôm nọ tớ nghe nói Nhã Khê với lão đại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-duong/2811495/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.